Trần Lưu Hậu là một trong mấy họa sĩ đã xóa bỏ định kiến về tính “bảo thủ” của thế hệ ông, nếu không muốn nói ông là người duy nhất đã triệt để làm điều ấy.
Suy cho cùng, sự đơn giản vẫn chính là mục tiêu cao nhất của hội họa hiện đại, bởi vì nó bắt đầu được gọi là “hiện đại” kể từ khi nó bắt đầu đơn giản.
Trần Lưu Hậu từng học thiết kế sân khấu. Ngay từ đầu những năm 1980, ông cũng đã từng là một trong số ít các nhà thiết kế sân khấu sớm đi vào tính tối giản.
Ông nói: “Sân khấu chỉ là một góc nhỏ trong nghệ thuật của tôi”- nhưng thực ra, tư duy của một nhà thiết kế sân khấu có tầm quan trọng rất lớn đối với tư duy hội họa của Trần Lưu Hậu.
Kể từ cuối những năm 1980, Trần Lưu Hậu bắt đầu quay về với những đề tài cơ bản: phong cảnh, biển, cây, hoa, thiếu nữ khỏa thân, và cũng kể từ đây, ông biểu hiện cái nhìn chủ quan cá nhân của mình mạnh như vũ bão.
Bức tranh chỉ còn là những sơ đồ đường nét, nơi ông giật những nét bút lớn, dài đầy xung lực, tạo nên những không gian bão hòa. Với các cặp màu tương phản, đặc biệt, bằng những vệt ép của trắng-đen nguyên chất, ông điều hợp chúng thành những hòa sắc phi thực, độc đoán.
Từ xu hướng biểu hiện, Trần Lưu Hậu đã chuyển sang biểu hiện hầu như trừu tượng. Ông có ảnh hưởng khá lớn đến các họa sĩ trẻ.
F.A.M.